Lừa học sinh cấp 3 vào nhà nghỉ xếp hình, ngoài song cửa… Mang chút bụi buồn đi xa xôi. Có lúc hồn tôi bừng tỉnh ngộ… Em vẫn là em giữa mọi người… Hỡi ơi, Lừa em học sinh dễ thương và nhà đóng gạch ánh mắt vô cùng lặng… Mà ở trong tôi gió ngợp trời… Tôi với em chỉ là khoảnh khắc… Mà tình yêu thì bất tận trong đời… (Trịnh Bửu Hoài) Tình yêu thì bất tận trong đời. Bất tận trong đời! Những lời thơ của Trịnh Bửu Hoài cứ réo rắt mãi trong tôi. Cách cổng trường tầm trăm mét, tôi ngồi thẩn thơ trong quán cơm bụi ven đường. Hóa ra điều mình mong mỏi cũng chỉ là nhiệm vụ thôi. Chỉ là